Thứ Hai, 2 tháng 7, 2012

Mỗi ngày thêm một điều hay

Đức Phật Mẫu


NHẪN NHỊN THƯƠNG YÊU

Các con làm thế nào để tỏ ra là người biết nhẫn-nhịn, thương-yêu? - Các con hãy nghe Thầy phân.

Một khi người phạm lỗi, con hãy sẵn lòng tha-thứ, và nhịn không biết nhục là sẵn lòng thương, như thế mới gọi là nhẫn. Nhẫn mà không biết nhục, thế mới gọi là nhẫn.

Thương yêu không phải là lời thốt suông, mà phát huy trên ba lẽ hành động: tương-thân, tương-trợ, tương-ái của mỗi con.

Trên hoàn-vũ nầy, con nhìn kẻ nông-phu cày sâu, cuốc bẫm ngày qua tháng lại, mong sao cho ruộng lúa xinh tươi, đến mùa gặt hái kết quả đầy vi. Kẻ chiến-sĩ, vì bảo vệ biên cương, mà hy sinh để hành tròn sứ mạng.

Còn mỗi con là kẻ tu hành, chưởng thiện quả ư. Các con hãy làm thế nào cho tròn nhiệm-vụ, gội rữa thân tâm, hòa-nhẫn, thương yêu trên đường xử thế, thì các con mới siêu-rỗi được tổ-tông nội, ngoại. Chớ các con không hành, thì ngày cuối cùng thế nào gặt hái kết quả lúa đầy vi và làm tròn nhiệm-vụ chữ tu-mi đó con!(NHTĐ)


QUAN NIỆM TU HÀNH

Nầy các con! Ðối với sự tu của các con không phải là một đôi ngày, năm, tháng, mà sự tu phải trót đời của các con.

Ví như sự hành Ðạo cũng vậy, chẳng phải lựa lần ngày này qua tháng nọ, năm kia, mà phải thực hành mãi mãi.

Ðạo Thầy mở ra, các con cũng nhìn thấy rõ ngọn đuốc chơn-lý sáng soi để dẫn hướng cho các con đi, thì sự tu của các con không phải thuở ấu-thời chẳng tu, đợi kiếp già cằn-cỗi rồi mới chịu tu hay sao?

Sự tu có nghĩa là sửa. Sửa đục nên trong, sửa dữ ra lành, sửa quấy ra phải, sửa xấu ra tốt. Như thế, sự tu dù bé, lớn, phải tự trau lấy thân để được thuần lương đạo-đức. Mà ở thế-gian này bao giờ cũng tôn-trọng đạo-đức.

Ví như các con hiện nay đã bước vào đường Ðạo rồi, các con không trường-trai, hoặc giả trường-trai, đều là chơn-linh của Thầy ban bố.

Bởi vậy, Thầy Mẹ mở rộng đường tu cho các con tùy theo tam-thừa, cửu-phẩm mà đi đúng với cơ-nguyên của Thầy Mẹ vạch ra.

Nếu các con trường-trai mà tâm các con không được trọn lành, nghĩa là không chay, thà là các con không ăn chay là còn hơn trường-trai mà tâm không được trọn lành.

Tuy không trường-trai mà giữ đặng tâm chay, tức là tâm lành cũng quý vô ngần.


Vì Ðạo mở ra mục tiêu là khuyến thiện, sau khuyến thiện là đường giải thoát, siêu phàm nhập Thánh. Nên con nào giữ đặng trường-trai và tâm chay, đó là đường sẵn vạch phục về quê xưa.

Trường-trai như vạch một lối đi, chông gai phủi sạch, để cho các con tiến mãi. Nhưng sự trường-trai là dọn đường gai-góc mà tâm không trọn lành thì gây thêm hố thẳm, hang sâu, khó mà phục-hồi nguyên-vị.

Tuy không trường-trai, nhưng tâm trọn lành cũng được rõ thấy đường xưa, lối cũ mà về. Nhưng trong khi bước lên hoạn lộ hồi quê gặp nhiều chướng ngại, ấy là trả bớt tiền-căn, nghiệt-chướng, hoặc dứt khoát ở thế-trần mà phục-bổn ngôi xưa.

Nay bệnh trầm-kha của trần-gian, bao nhiêu Thần, Tiên, Thánh, Phật đã nói rõ căn bệnh nan-y, nhưng chưa có một thực hành trọn vẹn đặng. Nếu hiểu căn bệnh mà không trị thuốc thì cũng vô ích mà thôi!

Cũng như các con biết đời là ảo-mộng, là đau-khổ, mà các con không học đạo-đức chơn-lý để giải-thoát khổ nạn, thì hoài công lắm ru?

Tóm lại, với sự đời hay Ðạo trên thế-gian này, ai cũng biết thốt lời hiền-lương, nhân-đạo, che lớp vỏ bề ngoài, nhưng thân tâm không trọn lành, trọn tốt.

Muốn chứng tỏ con có điều tốt, không gì bằng một cách chân-thành đạo-đức thì mới kết quả hiển hiện. (DTKM)


THIỆN ÁC

Gạo thơm, các con không bao giờ đổi lúa sầy, gạo ẩm. Của thiện không bao giờ đổi của ác mặc dầu của ác dẫy đầy.

Ly nước đục, bát nước trong: ly nước đục các con không bao giờ ẩm, bát nước trong con lại dùng.

Sự thiện các con hành, ác không bao giờ hành. Ly nước đục, bát nước trong đổ ra rồi gọi là ly không, bát không. Người chết rồi cũng phủi tay không.

Nhưng con ôi! Hãy nhìn kỹ trong bát nước, ly nước kia đổ ra rồi mà các con có thấy gì trong bát, trong ly không? - Hẳn là không thấy, đó là không-khí đông đặc trong ly, trong bát, và cặn bã dẫy tràn trong bát, trong ly.

Các con thấy người chết rồi, còn thấy điểm gì chăng? - Ðó là những điều tội phước quanh mãi linh-hồn con. Sự tội ác dẫy đầy bên con mà con nào có rõ!

Kẻ ác tự trọng lấy vật-chất tức là bản thân. Người thiện chỉ mong kết quả ở tinh-thần. Tinh-thần thanh-bai mới đặng trọng, vật-chất dù muôn nghìn mà của ấy nhơ-nhuốc chẳng khác nào ảo-ảnh tan đi mà thôi.

Con thử nhìn đá kia vẫn cứng, núi nọ vẫn cao, biển rộng mênh-mông, sông dài diệu viễn nhưng thua tất cả tội lỗi của kẻ ác bạo.

Các con ôi! Sự thiện mới là đáng trọng. Vậy con hãy làm tròn bổn-phận con, phận con là hành thiện cho rồi đi, hành thiện cho đúng đi, thì sự thành kia hiển nhiên trở nên mà thôi.

Miếng ruộng kia cày bừa chưa? - Cỏ dẫy tràn mà gieo giống, thì giống ấy làm sao lên đặng đó các con?

Thầy đem con đường chơn-thiện là chơn-truyền duy-nhứt từ cổ chí kim để cho các con hành cho đúng nếu các con mong muốn kết thành sớm đó con!
(NHTĐ)


TÂM ĐIỀN

Con ôi! Với lý Ðạo, Thầy chẳng những dạy các con tránh điều dữ, mà cần phải luôn luôn làm những việc lành. Các con cũng biết câu hiền-triết hằng nói: "Nhàn cư bất thiện" thật chí lý lắm con.

Ở đời có biết bao nhiêu người không làm những điều dữ, nhưng lại chẳng làm một sự lành, thì nào có phước đâu, lâu ngày lại nảy sanh những điều chẳng hay.

Hôm nay, Thầy dạy lại chữ TÂM cụ-thể cho các con thấy rành. Chữ TÂM nó là vô hình, nên những bực giáo-chủ mới ví cái tâm như miếng ruộng của con. Thật vậy đó con.

Trước kia miếng ruộng của con vẫn trống sạch, nếu con không cấy lúa lên, tức nhiên nó phải sanh cỏ. Khi sanh cỏ rồi, con muốn nhổ cho tận gốc sạch trơn, rồi không cấy những giống lúa tốt lên, lâu ngày cũng biến sanh cỏ nữa. Bởi vậy, tâm con kêu là tâm điền. Chẳng những các con tránh điều dữ mà cần phải lo làm những điều lành.

Như trong Ngũ-Giới-Cấm, điều thứ nhứt cấm sát sanh, thì con giữ được trọn rồi là con không sát sanh nữa, nhưng cũng phải làm sao cho tâm con đầy đủ sự háo-sanh, dưỡng-sanh, bảo-sanh. Có như thế, lâu ngày mới không biến đổi những sự chẳng hay.

Thầy dạy cạn lý, các con tìm hiểu để trau lại chữ Tâm.

Tâm điền con trẻ rán gieo trồng,
Trồng những trái lành được trổ bông,
Bông trái trúng mùa con hạnh hưởng,
Một lòng từ-thiện được hành xong.
(NHTĐ)


NHÂN QUẢ

Nhân-quả có nghĩa là gieo giống chi thì gặt giống nấy, hễ gieo trước thì gặt sau.

Mỗi hành vi của các con dù tốt hay xấu cũng đem lại một kết quả. Sự nhân quả nó liên lạc chặt chẽ nhau, từ cõi vô-hình đến cõi hữu-hình hiện tại của đời các con. Nhân quả nó theo dõi các con từ kiếp trước sang kiếp này rồi đến kiếp khác. Bởi thế, các con hiểu Ðạo rồi, rán tránh những điều ác, phải luôn luôn vui với việc làm lành. Ðó là con gieo mầm từ-thiện để sau an hưởng quả lành.

Con ôi! Nhân-loại hiện giờ đang bị trả quả chung, vì quả ấy kết tạo từ lâu, nay đã đến thời kỳ chín mùi. Tất cả các con đều có quả, đứa thì quả lành, đứa lại quả chẳng lành.

Những sự phước hay họa ở trên đời con chẳng phải là ngẫu-nhiên hay tình cờ, mà chính là do sự hành-vi trước kia hoặc dữ hay lành đó thôi. Bởi vậy, những đứa gặp quả xấu đến, tức là trả quả ngày xưa, nếu biết tu hành thì vui lòng nhận quả ấy để trả cho rồi nghiệt-chướng, lại lợi dụng cơ hội ấy để trau tâm luyện tánh cho nên trong sạch, cao-thượng, tốt đẹp hơn. Nhưng các con phải noi theo lòng từ-bi của Thầy mà ban vui cứu khổ cho muôn loài vạn vật; khi các con gặp một đứa nào đang bị trả quả, thì bổn-phận các con phải xót thương lo-liệu, cứu giúp kẻ ấy.

Trước kia, Phật có dạy rằng: "Con hãy giúp đỡ người cần giúp đỡ, con hãy vỗ về những người đang buồn thảm, hễ con giúp người, tới phiên con thì người giúp lại."

Các con nam nữ nên tin luật nhân-quả và nên sợ luật Trời. Thầy rất công-bình, không vì thương mà tư-vị một con nào hay bỏ một con nào. Các con phải rán tạo những điều lành để sau hạnh-hưởng.

Nhân nào quả nấy đó con ôi!
Gieo trước gặt sau ấy luật Trời,
Gầy ác phải mang tai nạn đến,
Tạo lành thì được phước lai hồi.
Dữ, lành tại trẻ gây nhân-quả,
Họa, phước do con đón rước mời,
Con biết tu rồi nên tránh dữ,
Gieo mầm từ-thiện mới nên người.
Nhớ câu: "Thiên võng khôi khôi",
"Sơ nhi bất lậu" lưới Trời đó con!
(NHTĐ)
  

http://thienynhiemmau.com.vn/forum/tam-giao/805-moi-ngay-them-mot-dieu-hay-st.html 

NHTĐ : là đức Ngọc Hoàng Thượng Đế
DTKM : là đức Diêu Trì Kim Mẫu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét


♦ Mời bạn gửi Nhận xét của mình. Bạn nên có tài khoản Blogger-Google . Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu bằng cách dùng Unikey hay Vietkey .

♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.

♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Ban biên tập có thể biên tập nội dung comment của bạn theo tiêu chí chung.